Ngày Sương Giáng, vào buổi sớm, quán canh vịt nhỏ hẹp nhưng khách khứa ra vào tấp nập.
Quýt lượn lờ giữa đám đông, không ít lần suýt bị giẫm lên bởi những bước chân vội vã.
Cuối cùng, nó đành nhảy lên cao để tránh né – nhưng một con mèo trưởng thành tất nhiên không thể thất lễ đến mức nhảy thẳng lên bàn ăn của khách.
Vì vậy, nó chỉ nhảy lên quầy, ngồi ngay ngắn, trông chẳng khác gì một bức tượng mèo chiêu tài thật giả khó phân.
Thê tử của Vương Nguyên họ Chúc, tên Song Tĩnh, lấy ý từ câu thơ “Sương giáng bích thiên tĩnh” (Sương rơi trời biếc lặng).
Phụ thân nàng khi sinh thời là một tiểu quan văn, lúc đặt tên cho con gái cũng mưu cầu phong nhã.
Có điều, cái tên này tuy hợp với tiết khí hôm nay, nhưng lại không hợp với chủ nhân của nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play