Việc có người đến tìm Văn gia gia bàn chuyện công tác, Tống Dược cũng nhanh chóng quên bẵng đi.
Dù sao sau đó vẫn có rất nhiều người khác đến tìm Văn gia gia để nói chuyện.
Cậu còn nghe sư công kể, có một gã chủ báo trước đây phản bội Trung Châu, hình như đã về nước và đang tìm cách cầu cứu. Nhưng khổ nỗi, đối phương giờ đã là công dân của nước S, lại còn từng gây ra chuyện tày trời như vậy.
Nhà nước ta không "thừa nước đục thả câu" đã là khách khí lắm rồi, sao có thể phí phạm tài nguyên và nhân mạch để cứu hắn ta được.
Tống Dược ngơ ngác: "Sao lại thế ạ? Không phải bảo là báo xã của hắn làm ăn ngon lắm, doanh số cũng cao ngất ngưởng cơ mà?"
Giáo sư Vương hả hê ra mặt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT