Tống ba thật sự không thể nào chịu nổi nữa.
Ca hát thì còn tàm tạm, khiêu vũ cũng ráng nhịn được.
Nhưng cái thứ ánh sáng này... thật sự quá chói mắt!
Vừa nãy còn chưa thấy gì, giờ nó cứ càng lúc càng lóe, càng lúc càng nhức mắt, Tống ba cảm giác hai con mắt mình sắp mù đến nơi rồi.
Dù cho rèm cửa sổ đã kéo ra để ánh sáng tự nhiên lọt vào, nhưng cái thứ này nó khác! Nó như thể muốn lấp đầy cả căn nhà, rồi "lêu lêu lêu" chọc mù mắt bọn họ mới thôi.
Tống ba bảo Triệu Hiểu Đông khoanh tay lại, rồi cố nhắm mắt một lúc lâu, trước mắt mới bớt đi cái quầng sáng chói chang kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT