Hiển nhiên, với đám trẻ con tám, chín tuổi, một cây kẹo hồ lô vẫn là thứ gì đó rất quan trọng.
Nhất là khi chúng nhận ra rằng, trong tương lai rất rất xa, chúng sẽ chẳng còn cơ hội nào để được ăn nó nữa (vì nguyên liệu quá đắt), hai đứa trẻ òa khóc nức nở, tủi thân đến mức tưởng như trời đất tối sầm.
Cho đến khi Nguyên Giang mua hai xâu kẹo hồ lô từ gánh hàng rong bên đường và đưa cho chúng.
Tống Dược, mắt vẫn còn đỏ hoe, tay đã được nhét cho một cây kẹo hồ lô. Cậu bé cúi đầu nhìn cây kẹo, rồi lại ngước lên nhìn khuôn mặt kiên nghị của Nguyên Giang, lúc này mới từ từ vui vẻ trở lại.
Bác bán kẹo hồ lô nhìn cảnh ấy, vẻ mặt "Tôi hiểu cả mà".
Bác đã thấy quá nhiều đứa trẻ đòi ăn kẹo hồ lô mà bố mẹ không cho mua, rồi khóc òa lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play