Lưu chủ nhiệm đến đây không phải để tổ chức đại hội khen thưởng. Hồ sơ của Tống Dược đã được tách riêng, cậu bé mới tám tuổi, nhưng đã được xếp chung với Ngô lão và những người khác. Nói cách khác, cậu đã được các lãnh đạo cấp cao để mắt tới. Chỉ cần cậu lớn thêm một chút, khi Trung Châu dọn dẹp sạch sẽ đám sâu mọt ẩn nấp trong bóng tối, con đường phía trước của cậu sẽ vô cùng rộng mở.
Tuy nhiên, trước mắt, họ phải đảm bảo mầm non này có thể bình an trưởng thành. Dù vì sự an toàn của Tống Dược mà không thể công khai công lao của cậu, những phần thưởng xứng đáng vẫn không thể thiếu. Việc cử người khác đi có thể gây chú ý, mà Lưu chủ nhiệm đã đến đây một lần, vì vậy ông vinh dự được phái đến lần nữa.
Đến thăm chốn cũ, Lưu chủ nhiệm mang trong lòng một cảm xúc lẫn lộn. Ông nằm mơ cũng không ngờ rằng chỉ mới vài ngày trôi qua, mình lại thật sự quay lại huyện Tinh Hà.
Nghe nói Lưu chủ nhiệm đến vì mình, Tống Dược ngạc nhiên: "Nhưng lần trước chẳng phải đã khen rồi sao ạ?"
Rồi cậu bé hào hứng: "Chẳng lẽ muốn khen con lần nữa sao!!! Vừa hay con còn muốn tuyên truyền thêm về nghề nuôi ong của ba!"
Lưu chủ nhiệm cạn lời. Sao mọi chuyện lại thành ra giống như đại hội khen thưởng kiêm quảng cáo vậy? Ông ho khan một tiếng, nhìn vị huyện trưởng đang tươi cười đứng bên cạnh: "Hồ huyện trưởng chắc bận lắm nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT