Trẻ con thì cứ vui vẻ là được, còn lại cứ để người lớn lo.
Tống Dược nghe nói mấy người này đến trao bằng khen và tiền thưởng, cứ tưởng họ làm xong việc là đi ngay. Ai dè, bác Lưu, cái vị "Lưu bá bá" mà nó gọi, sau khi trao giấy khen, bằng chứng nhận cùng tiền thưởng cho bà nội (cái hội nghị khen thưởng gì đó tận ngày mai mới tổ chức ở huyện), lại còn lẽo đẽo theo về tận nhà, nói chuyện không ngớt với ông bà nội.
Ban đầu, nó thấy bác Lưu toàn khen mình, còn tò mò nán lại nghe. Nhưng nghe đi nghe lại toàn mấy câu có cánh, chán ngắt!
"Đứa nhỏ này tuổi còn nhỏ mà đã tài giỏi như vậy, sau này nhất định thành rường cột nước nhà."
"Một cái vòng cổ cứu sinh nhỏ xíu mà cứu được bao nhiêu người."
"Có nó, về sau chống lũ lụt không biết cứu được bao nhiêu mạng người."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play