Tống Dược trước đây chỉ biết đến cái bẫy thỏ đơn sơ, hoặc cao lắm là cái bẫy rập chuyên dụng. Đây là lần đầu tiên cậu được chứng kiến cách bắt thỏ đơn giản và thô bạo đến vậy.
Đúng như Tống mẹ nói, bà chỉ cần tìm được vài cái hang thỏ (không biết bà phân biệt kiểu gì nữa), rồi mồi một ít cỏ khô bằng que diêm ngay cửa hang. Đám thỏ con liền sẽ từ cái cửa hang bà cố tình để hở mà chạy ra ngoài. Và thế là Tống mẹ nhẹ nhàng múa may cái “gậy nhỏ” trong tay. Bọn họ liền thu hoạch được một con thỏ béo múp míp!
Mấy đứa trẻ trên danh nghĩa là đang giúp đỡ, nhưng thực chất là vây xem, mắt ai nấy sáng rực. Tống Dược cũng siêu muốn được giúp một tay. Nhưng đến cả cầm cái gậy thô kia cậu còn thấy khó khăn nữa là.
Tống Dược cùng mẹ và các anh trai đi bộ loanh quanh trên núi một hồi, cuối cùng thì cả nhà cũng thắng lợi trở về. Tống mẹ tay trái xách ba con thỏ, tay phải xách bốn con, sau lưng còn cõng cậu con út đang mơ màng buồn ngủ, trông bà vô cùng đắc ý xuống núi.
Trên đường về, dân làng Liễu Diệp ai nấy thấy bà, lại nhìn bảy con thỏ trên tay bà, đều nhiệt tình chào hỏi. Xem ra, đám thỏ con trắng trợn táo bạo hay ăn vụng đồ ăn mà chạy nhanh như chớp kia sắp "toang" rồi.
Tống Dược ôm cổ mẹ, mơ mơ màng màng nghe mọi người chào hỏi, cảm thấy mẹ cậu quả nhiên giống cậu, đi đến đâu cũng được yêu thích.
Về đến nhà, cậu út đã tỉnh giấc. Bây giờ là giữa trưa, ngủ vào giờ này thì tối đến cậu chắc chắn sẽ không tài nào ngủ được.
Tống mẹ cũng đã mười ngày chưa gặp con út, từ lúc gặp mặt đến giờ, cả hai chỉ lo ăn với kiếm ăn, cũng chẳng có cơ hội tâm sự. Vì vậy, bà quyết định khơi một chủ đề:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT