Vì đảm nhiệm dự án cải tiến thiết bị y tế quy mô lớn, Tống Dược nán lại Đức thêm một thời gian.
Thằng nhóc cũng không cố gắng học tiếng Đức làm gì, nhưng đầu óc nó thông minh, lại được sống trong môi trường ngôn ngữ tốt, nên giờ giao tiếp đơn giản cũng không thành vấn đề.
Không chỉ có mình nó, Triệu Hiểu Đông với đám kia tuy rằng ngày thường cứ ra vẻ "Con út mày bảo sao tao làm vậy", nhưng đứa nào mà chả thuộc dạng có chỉ số thông minh cao mới vào được lớp năng khiếu khoa học của trường. Vương Hoa thì có lẽ có năng khiếu ngoại ngữ hơn, giờ phát âm với đối thoại nghe còn xịn hơn cả mấy người Đức bản địa ấy chứ.
Trong mắt người Đức, đám thiên tài nhí này đương nhiên là thèm thuồng nhỏ dãi lắm. Vừa giỏi kiến thức chuyên môn, lại thiên tài, lại còn thích nước Đức (không thích thì mua lắm đồ thế làm gì), lại còn kết bạn với người Đức (Mã Tu), mấu chốt là còn bé, tâm tính chưa ổn định, nước nào mà nhịn được không đào cái góc tường sáng long lanh thế này chứ?
Chính phủ Đức thầm nghĩ, mối quan hệ giữa nước mình và Trung Châu tốt như vậy, chắc họ cũng chẳng ngại mình đào bới tí chút đâu nhỉ?
Thời kỳ này, các quốc gia quen cả rồi việc thi nhau đào nhân tài, trừ mấy nước dã tâm lớn thỉnh thoảng bày trò "Tao không có được thì thằng nào cũng đừng hòng", chứ phần lớn vẫn làm việc khá bài bản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play