Thực ra, ngay khi Tống Dược oà khóc, Tống Ba đã vội vã chạy đến bên con. Nhưng chưa kịp đưa tay ra, thì cậu bé Tống Dược đã bị một anh bộ đội thoăn thoắt bế bổng lên.
Tống Ba thở phào nhẹ nhõm: "Cảm...".
Lời cảm ơn còn chưa kịp thốt hết, anh bộ đội cao ráo, dáng người dong dỏng kia, dường như không để ý đến sự có mặt của anh, thuần thục lấy ra một chiếc khăn lông sạch sẽ từ đâu đó, tỉ mỉ lau đi những giọt nước tuyết dính trên người con anh.
Vừa lau, anh vừa nói với Tống Ba: "Xin chờ một chút ạ. Trẻ con mùa đông dễ bị cảm lạnh, chúng tôi lau qua cho cháu Tống Dược."
Tống Ba "À... vâng, vâng."
Anh biết chứ, trẻ con mùa đông dễ bị cảm. Ngày trước, vào mùa đông, anh chị còn chẳng dám cho con ra ngoài, sợ con bị lạnh. Nhưng mà, người ta chu đáo thế này, cứ như con anh là vàng ấy chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play