Tống Dược nhận ra đầu óc mình không chỉ trở nên minh mẫn lạ thường mà cơ thể cũng khỏe khoắn, tràn đầy năng lượng.
Điều này thể hiện rõ nhất ở việc mọi người đều thức đêm, ngay cả Triệu Hiểu Đông, vốn lúc nào cũng tràn trề sinh lực, khi tỉnh dậy cũng không giấu nổi vẻ mệt mỏi. Chỉ có Tống Dược là tinh thần gấp trăm lần, mặt mày hồng hào, đến quầng thâm mắt cũng chẳng thấy tăm hơi.
Một mình cậu bé thoăn thoắt chạy đi chạy lại, bận rộn cả trong lẫn ngoài để chuyển hết những bộ phận còn lại của thiết bị y tế mà họ mang đến. Làm xong “đại công trình” này, Tống Dược còn đủ sức thảo luận với bên bệnh viện về quá trình thực nghiệm cụ thể trong ít nhất hai tiếng đồng hồ, tiện tay phác thảo luôn cả bản thiết kế mới.
Năm bạn nhỏ ban đầu còn hăng hái giúp cậu, nhưng đến cuối cùng chỉ còn Triệu Hiểu Đông cố gắng chống chọi, gục gặc đầu trên bàn, viết viết vẽ vẽ một cách uể oải.
"Có phải thiên tài đều thế không?" Triệu Hiểu Đông, vốn luôn tự hào mình cũng là một "tiểu thiên tài", bắt đầu hoài nghi sâu sắc về nhân sinh: "Đầu óc cậu thông minh hơn bọn tớ thì thôi đi, sao sức lực cũng dồi dào hơn thế?"
Tống Dược thần bí nói nhỏ: "Tớ nói thật nhé, là vì bây giờ tớ đã vượt xa các cậu rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT