Tống Dược và đám bạn quả thực là quá quen thuộc với việc này rồi.
Một đám nhóc tì tự giác gọi món, tiện thể tranh thủ đòi thêm đồ ăn vặt. Từ sau vụ Tống Dược đi đầu ăn quá nhiều kẹo hồ lô rồi phải vào phòng y tế, số lượng đồ ăn vặt của thiếu niên ban mới bị quản lý. Mà thật ra cũng không quản chặt lắm, vì người thích ăn vặt nhất trong cả thiếu niên ban chính là Tống Dược mà.
Nhưng trẻ con mà, không bị cấm thì chả thèm ăn, vừa bị hạn chế số lượng, lập tức bùng nổ niềm đam mê với đủ loại đồ ăn vặt. Với kinh nghiệm của chúng, những lúc cần bảo mật, không được tự do ra vào như ở Sao Mai Lâu này, thì các bậc phụ huynh sẽ nới lỏng việc kiểm soát đồ ăn vặt đến mức gần như bằng không.
Xét từ góc độ người lớn, lũ trẻ rõ ràng là lập công, nhưng vì yếu tố bảo mật mà tạm thời không được tự do đi lại, thế là bị "uỷ khuất". Vậy nên ở những mặt khác, càng không thể để chúng chịu thiệt thòi.
Còn từ góc nhìn của thiếu niên ban thì:
Cơm có người đưa tận miệng, đồ ăn tha hồ gọi, đồ ăn vặt ăn thả ga!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT