Vừa thấy đám người hối hả khiêng một người chạy vào, vẻ mặt lo lắng và sốt sắng hiện rõ, bác sĩ đang định ăn cơm liền vội vàng bỏ bát xuống, xông tới kiểm tra ngay. Cái dáng vẻ này, chỉ thiếu mỗi người đứng bên cạnh gào lên: "Bác sĩ ơi, anh ấy sắp không xong rồi!"
Kiểm tra xong, mặt bác sĩ thoáng chút cạn lời: "Bị cảm nắng thôi, uống thuốc là khỏe ngay ấy mà."
Nói rồi, bác sĩ liếc nhìn Tống Dược đang quan tâm và Nguyên Giang đứng lặng một bên. Lần trước Nguyên Giang bế Tống Dược đến cũng cuống cuồng như thế, bác sĩ cũng bỏ dở bữa cơm mà khám bệnh tốc độ bàn thờ. Kết quả khám ra thì cu cậu ăn nhiều kẹo hồ lô quá. Giờ lại đúng giờ cơm, vẫn cuống cuồng như vậy, vẫn bỏ dở bữa ăn... Chắc hẳn lòng bác sĩ đang rất phức tạp. Dù không nói ra, nhưng cái vẻ mặt "Lại là mấy người nữa à?" kia đã thay lời muốn nói rồi.
Nguyên Giang lặng lẽ dời mắt, giả vờ ngắm mấy chậu hoa trong phòng y tế. Tống Dược cũng hơi áy náy, lí nhí giải thích: "Anh Diệp bỗng dưng đổ vật ra ấy, nhìn đáng sợ lắm."
Dù lòng có chút ngổn ngang, nhưng nhìn cậu nhóc lễ phép đáng yêu thế này, bác sĩ vẫn mỉm cười ôn tồn: "Yên tâm đi, sức khỏe anh ấy tốt lắm, sẽ tỉnh nhanh thôi." Anh tự tin vào khả năng chẩn đoán của mình lắm, trấn an Tống Dược vài câu rồi ngồi xuống tiếp tục bữa trưa.
Diệp Hưng Hoa quả nhiên tỉnh rất nhanh. Vừa mở mắt ra, Hà lão sư đang ngồi bên giường đã nhận ra, vội rót cho anh cốc nước: "Uống nước đi em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT