Khoảng 1 giờ chiều, ánh nắng chói chang, trời trong xanh không một gợn mây, nền xi măng trong sân nhà Nghê Thấm ấm áp. Ngụy Tích nhặt bông cúc tím nhỏ vừa nãy anh ta tiện tay vứt trên bàn, trịnh trọng làm một cử chỉ bái hương trước Phật, kẹp bông hoa nhỏ vào giữa các ngón tay.
Cậu chủ Ngụy hứng khởi: "Đến đây nào, người lùn, kết bái đi!"
Nghê Thấm nhìn bông hoa nhỏ trong tay anh ta. Chắc là lúc nãy bị vứt trên bàn quá gần khay nướng nên vài cánh hoa cúc dài mảnh đã bị nướng sun lại, giờ đang ủ rũ đứng trong tay Ngụy Tích, cánh hoa tím nhăn nhúm, trông vừa ngốc nghếch vừa khờ khạo.
Trông có vẻ ngay cả bông hoa cũng vô cùng không tình nguyện cho hai người bọn họ kết bái cái quỷ gì.
"Dùng hoa cúc? Kết bái?" Nghê Thấm nhìn Ngụy Tích bằng ánh mắt khó nói thành lời: "Lại còn đối diện với khay nướng nữa chứ?"
"Đừng để ý đến mấy chi tiết đó chứ! Cô nhìn xem người lùn à, cái nơi quỷ quái Cung Sơn này chỉ có hai người sống, đó là cô và tôi. Chúng ta bây giờ lại còn là hàng xóm, đây chính là duyên phận! Tôi thấy cô cũng là người tốt bụng, tôi bị ốm mà cô chăm sóc tôi bao nhiêu ngày nay. Sau này có gì cần giúp đỡ, chỉ cần một câu thôi, cậu chủ Ngụy chắc chắn sẽ có mặt."
Nói xong Ngụy Tích còn thấy chưa đủ, bồi thêm một câu kim ngôn của việc kết bái từ xa xưa: "Không cầu sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play