Người đàn ông nhìn thấy gương mặt căng thẳng của cô, liền cười khẽ:
“Làm sao thế? Không phải tôi nói tối nay tha cho cô rồi sao, còn sợ gì nữa?”
“Không… không có sợ.” Cô cố gắng làm giọng mình bình tĩnh, rồi cũng ngồi thẳng dậy.
Anh bật cười, đi đến ngồi xuống ghế bên cạnh.
Ánh mắt của Mạt Mạt cũng lập tức dán theo, giống như mọc rễ trên người anh vậy, anh đi đâu, cô nhìn theo đó. Nói chung là chằm chằm quan sát từng hành động của anh.
Phó Vân Quy liếc nhìn cô, rồi hỏi: “Đã bôi thuốc chưa?”
Mạt Mạt khựng một chút, rồi gật đầu: “Bôi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT