Khi trở về phòng, Mạt Mạt đã kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần. Cô ngã phịch xuống giường, không buồn nhúc nhích. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cô cảm giác như đã trải qua nửa thế kỷ dài đằng đẵng.
Người đàn ông ấy, kẻ tàn nhẫn như ác quỷ còn đáng sợ hơn bất kỳ cơn ác mộng nào mà cô từng gặp.
Mạt Mạt không biết mình đã nằm đó bao lâu, cho đến khi cảm thấy hơi hồi sức mới gượng ngồi dậy. Liếc nhìn điện thoại, cô thấy đã hơn hai giờ sáng.
Trên màn hình là tin nhắn của Tề Tề, gửi từ hai tiếng trước lúc cô vẫn còn ở chỗ Phó Vân Quy, và khi ấy điện thoại còn nằm trong tay người đàn ông tên Anu.
Tề Tề nhắc cô mai nhớ mang theo đồ bơi và kem chống nắng, nói sẽ đưa cô đi Phuket chơi biển và ăn đủ món ngon.
Nhìn những lời quan tâm ấy, sống mũi Mạt Mạt bỗng cay cay. Cô rất muốn kể hết mọi chuyện cho Tề Tề, nhưng không thể.
Nếu Tề Tề biết, chắc chắn sẽ vì cô mà xúc động, đắc tội với Phó Vân Quy. Khi đó, tình hình còn có thể tệ hơn bây giờ.
Thôi, tốt nhất là tự mình chịu đựng, dù sao cô cũng sẽ không vướng vào anh ta quá lâu. Nếu để Tề Tề bị kéo vào, lúc cô rời đi, Tề Tề chắc chắn cũng không yên ổn.
Nghĩ vậy, cô mở điện thoại tra chuyến bay về nước, thấy có một chuyến vào 2 giờ chiều ngày kia vẫn còn vé, cô lập tức đặt luôn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT