Đó là một khẩu súng lục M15 của Mỹ, loại dành cho sĩ quan. Khẩu này đã ngừng sản xuất từ năm 1946, nên hiện giờ trên thị trường vô cùng hiếm. Thích hợp để bắn hạ mục tiêu ở cự ly gần, bề ngoài thì hơi màu mè, nhưng chính cái màu mè đó lại khiến nó trở thành món đồ được nhiều dân chơi súng có gu săn lùng, mặc dù có hạn chế.
Buddy liếc vài cái, đúng ngay mẫu súng dạo này ông đang muốn, Phó Vân Quy này đúng là nắm rõ sở thích của ông đến từng chi tiết.
Không biết có phải là ba anh ta, ông Piwong, đã tiết lộ hay không, Buddy nhớ mình từng vô tình hay cố ý nhắc qua chuyện này với Piwong nhưng cũng là từ lâu lắm rồi.
“Phasong, ý này là sao?” Ông ta hỏi, dù biết rõ nhưng sắc mặt đã bớt khó coi hơn lúc nãy.
Ông không thích kiểu làm việc tát cho một cái rồi đưa một viên kẹo như vậy, nhưng đối phương lại là Phó Vân Quy, kẻ chưa bao giờ chịu ràng buộc bởi bất kỳ luật lệ nào. Thế nên ông ta tạm chấp nhận.
Việc hôm nay anh ta chịu đến đây gặp mặt đã là dấu hiệu anh ta xuống nước ở một mức độ nào đó rồi. Không thể đòi hỏi quá nhiều ở tên đàn ông này, không khéo lại phản tác dụng.
“Tất nhiên là món quà thứ ba dành cho ngài đại tá rồi. Vụ án này cũng nhờ ngài mà mới giải quyết gọn như thế, nếu không sao tôi có thể dễ dàng xong việc đến vậy.” Phó Vân Quy nhíu mày, môi cong lên nửa cười nửa không: “Đưa được viên đạn vào đầu kẻ thù, làm tôi thấy rất hài lòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play