“Đúng đấy, Mạt Mạt, ra ngoài thư giãn chút cũng tốt.” Hoàng Tam Lâm cũng lên tiếng.
Mạt Mạt hơi ngẩn người, rồi khẽ gật đầu, trong lòng chát đắng: “Cảm ơn ba mẹ đã hiểu cho con.”
Tô Hà mỉm cười với cô, không nói thêm gì nữa.
Trời vừa tối, tuyết lại bắt đầu rơi.
Mạt Mạt dù đã lên giường từ sớm, nhưng cứ trằn trọc mãi, đến tận nửa đêm mới mơ mơ
màng màng ngủ được.
Hôm sau cô chỉ ở nhà với ba mẹ không đi đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT