“Làm gì à?” Phó Vân Quy từng bước ép cô lùi lại, giọng nhàn nhạt :“Cô không thấy sao?”
“Tôi thấy chướng mắt, nên nó phải biến mất, hiểu chưa?”
Mạt Mạt cố nuốt xuống cơn giận, tự nhủ phải bình tĩnh, dù sao chuyện cũng đã xảy ra, chiếc nhẫn cũng không thể tìm lại. Cô biết dù có giãy giụa thế nào, cũng vô ích.
“Đã được tôi đồng ý chưa mà tự ý đính hôn?” Phó Vân Quy một tay nâng nửa khuôn mặt cô, ép cô ngẩng lên nhìn mình.
“Phó Vân Quy…” Mạt Mạt hơi bực, gọi thẳng tên anh: “Đây là chuyện tôi đính hôn, không phải anh, sao phải được anh đồng ý?”
Cô đã cố giấu đi sự khó chịu nhưng suy cho cùng, cô vẫn là con người có cảm xúc. Trong giọng nói vẫn lộ chút bực bội, chỉ là… câu nói đó, cô thấy không hề sai.
Phó Vân Quy khẽ nhếch môi cười: " Tốt lắm, từ khi trở về cô biết cách đáp trả rồi, gan to hơn rồi.₫
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT