Phó Văn Quy rõ ràng là muốn đấu ngầm với cô, làm sao chịu bỏ qua dễ dàng.
Anh mỉm cười nhìn cô, giọng như đùa: “Xem ra là tôi còn trẻ quá, nên Mạt Mạt mới không chịu gọi.”
Nghe vậy, ai cũng hiểu là Phó Văn Quy để ý chuyện cô gọi chú, mà Mạt Mạt thì dù không muốn, cũng phải gọi.
“Trẻ thì trẻ, nhưng vai vế vẫn phải rõ ràng.” Hoàng Tam Lâm vừa cười vừa nói đỡ cho con gái, rồi liếc cô một cái.
Tô Hà cũng ra hiệu bằng ánh mắt, không hiểu sao hôm nay con gái vốn ngoan ngoãn lại cư xử thiếu lễ phép như vậy.
Mạt Mạt bất đắc dĩ, biết nếu không mở miệng thì ba mẹ mất mặt, lại còn đắc tội với người đàn ông này.
Cô hít sâu, rồi trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, gọi một tiếng: “Chú út.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT