Phó Vân Quy lưu luyến rời khỏi người cô, lấy bao ca su vứt vào thùng rác bên cạnh, rồi bế người trên giường vào phòng tắm. 
Mạt Mạt toàn thân rã rời, mặt đỏ bừng, mệt mỏi đến mức còn hơn đi bộ vạn dặm.
Cô nhắm mắt lại, nhưng lại bị anh gọi tỉnh:“ Hoàng Mạt Mạt, chịu khó một chút, tắm rồi ngủ.”
Cô hừ nhẹ một tiếng, nằm yên không nhúc nhích không buồn để ý đến sự ngượng ngùng, mặc kệ anh giúp mình rửa sạch.
Xong xuôi, cả hai cùng vệ sinh cá nhân, Phó Vân Quy còn sấy tóc cho cô rồi ôm cô trở về giường. Lúc ấy đã gần một giờ sáng, anh kéo chăn mỏng đắp cho cô, tắt đèn.
Ánh trăng nhàn nhạt rọi qua khung cửa sổ, Mạt Mạt mở mắt nhìn bóng cây lay động ngoài kia. Rõ ràng cơ thể đã mệt rã rời, nhưng vừa đặt lưng xuống giường, đầu óc lại tỉnh táo lạ thường.
Ngoài cửa sổ im ắng, ngay cả tiếng chim cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play