Trì Ân Ninh đang thanh toán viện phí ở đại sảnh tầng một thì Hứa Xương cuối cùng cũng đến được bệnh viện.
Thì ra, Hứa Xương đã mất dấu Ân Ninh ở một ngã tư đèn xanh đèn đỏ. Mấy năm nay ông hiếm khi ra ngoài nên sớm đã không quen với tình hình giao thông ở Thủ đô, phải đi một vòng lớn mới tìm được bệnh viện.
Thấy Trì Ân Ninh đang trả tiền, ông vội giành lấy.
"Cháu lớn lên ở Vân Thành, ông ngoại chưa từng chăm sóc cháu, cũng chưa từng tiêu một đồng nào cho anh em cháu. Coi như cháu không nhận người ông ngoại này, không nhận nhà họ Bạch, chúng ta cũng không thể trách cháu nửa lời. Số tiền này không thể để cháu trả."
"Anh trai và cháu đúng là chưa từng ăn của nhà họ Bạch một hạt gạo, cũng chưa từng tiêu của nhà họ Bạch một đồng nào! Nhưng ông ngoại là ba của mẹ cháu, cháu muốn thay mẹ tận hiếu." Trì Ân Ninh nói.
Hứa Xương vẫn không đồng ý.
"Hai cậu của cháu đang ở nước ngoài, mỗi tháng đều gửi tiền về. Chăm sóc ông ngoại vốn là trách nhiệm của dì dượng! Không thể để một đứa trẻ như cháu gánh vác!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT