Hứa Xương không muốn sửa kịch bản nữa.
Trước đây có thể làm phim truyền hình thì còn có động lực, bây giờ hy vọng làm phim đã tắt, sợi dây thần kinh căng như dây đàn một khi đã chùng xuống, cả người liền mềm nhũn ra như bùn, xiêu vẹo ngã xuống ghế sofa, không muốn nhúc nhích.
"Anh yêu, anh không thể bỏ cuộc! Em ở đây mà tìm được nhà đầu tư, kịch bản của anh còn chưa sửa xong, chẳng phải là lãng phí thời gian sao?"
"Tin em đi, anh viết rất hay! Chuyển thể thành phim truyền hình, chắc chắn sẽ trở thành bom tấn!"
"Anh có thể vực dậy được hay không, tất cả đều trông vào lần này! Em còn chưa bỏ cuộc, anh cũng không được bỏ cuộc."
Bạch Vận Như muốn kéo Hứa Xương dậy, nhưng bị ông hất ra, rồi gào lên với cô trong tuyệt vọng.
"Tôi không muốn sửa nữa! Xóa đi xóa lại, sửa tới sửa lui, linh hồn của tác phẩm cũng mất hết rồi! Cảm hứng của tôi cũng không còn! Bây giờ tôi viết ra toàn là những dòng chữ khô khan, như cành cây trụi lá, không hoa không lá, tẻ nhạt đến mức chính tôi cũng không muốn đọc!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT