Vẻ mặt Sở Lê Xuyên rất bình tĩnh, không hề có chút dao động, như thể người mà Hà Lỗi vừa chửi không phải là anh.

Đôi mắt lạnh lùng lặng lẽ nhìn Hà Lỗi, giọng điệu cũng vô cùng bình thản:

"Nếu Trì An tệ như vậy, tại sao chị cậu vẫn muốn cưới anh ấy? Theo tôi biết, là chị cậu đã chủ động yêu cầu được cưới Trì An."

"Chị tôi mắt mù, nhất thời hồ đồ thôi!" Hà Lỗi nói.

"Vậy làm sao cậu biết, ngoài Trì An ra, chị cậu vẫn có người muốn lấy?"

"Chị tôi đương nhiên là có người muốn rồi! Chị tôi vừa xinh vừa dáng đẹp, không biết bao nhiêu đàn ông thích chị tôi!"

"Nhiều người thích chị cậu như vậy, chắc hẳn phải có người có điều kiện tốt hơn Trì An chứ?"

"Tất nhiên là có! Trước khi kết hôn, chị tôi có một người bạn trai siêu giàu, thường xuyên mua túi hiệu, trang sức cho chị, đối xử với chị tôi và cả nhà tôi tốt không biết để đâu cho hết!" Hà Lỗi nói.

Trì Ân Ninh nhìn Sở Lê Xuyên, không hiểu anh hỏi những điều này để làm gì?

"Nếu đối xử tốt với chị cậu như vậy, sao lại chia tay?" Sở Lê Xuyên khẽ nhướng mắt, hỏi một cách đầy ẩn ý.

"Ai nói họ chia tay!" Hà Lỗi gân cổ lên, vẻ mặt rất không phục.

Vừa dứt lời, Hà Lỗi nhận ra mình đã lỡ lời, vội sửa lại: "Là chị tôi không thích anh ta, nên đã đá anh ta rồi!"

Sở Lê Xuyên cười khẽ, tiếc nuối nói: "Xem ra, cậu rất thích bạn trai cũ của chị cậu! Lại còn đối xử tốt với cả nhà cậu nữa, một người đàn ông tốt như vậy, sao cậu không khuyên chị cậu?"

"Cần. . . cần cậu quản à! Tóm lại là họ chia tay rồi!" Hà Lỗi vẫy tay, vẻ mặt rất ngông cuồng.

Trì Ân Ninh chợt hiểu ra.

Thì ra, Sở Lê Xuyên đang gài bẫy Hà Lỗi!

Từ những lời nói đầy sơ hở của Hà Lỗi, không khó để nhận ra, mối quan hệ giữa Hà Nguyệt và bạn trai cũ của cô ta không hề đơn giản.

"Nói cách khác, chị cậu cảm thấy Trì An tốt hơn." Sở Lê Xuyên nói.

"Người ta có sự nghiệp, có tiền, lái xe sang, ở biệt thự lớn, Trì An chỉ là một thằng bán hàng online quèn, sao mà so được." Hà Lỗi chế nhạo.

Ánh mắt Trì Ân Ninh khẽ động, cô lên tiếng: "Điều kiện tốt như vậy, chắc chắn là chê gia cảnh nhà Hà Nguyệt không tốt, lại còn có một người em trai lông bông không nghề ngỗng như anh, cảm thấy nhà anh là gánh nặng, nên đã đá Hà Nguyệt, đúng không?"

"Cô mới là gánh nặng! Anh ta đối xử với tôi tốt không biết bao nhiêu, chưa bao giờ chê bai tôi! Hôm kia còn mời tôi ăn cơm. . ."

Hà Lỗi nhận ra mình lại rơi vào bẫy, tức giận gầm lên: "Hai người đừng có ở đây mà tung hứng với nhau!"

Sở Lê Xuyên không nói gì nữa.

Trì Ân Ninh cũng không nói gì nữa.

Một số câu trả lời đã quá rõ ràng, không cần phải hỏi thêm.

Lúc này, quản lý nhà hàng chạy tới, mặt tươi cười, đang định nói chuyện với Sở Lê Xuyên thì bị Hà Lỗi kéo lại.

"Hai đứa này không có tiền, không đủ sức ăn ở đây đâu. Tôi là hội viên của quán, tôi ra lệnh cho ông đuổi chúng nó ra ngoài!"

"Tôi thấy nên đuổi cậu ra ngoài mới đúng! Từ nay về sau, cậu không được phép đến quán chúng tôi dùng bữa nữa! Người đâu!"

Quản lý lập tức gọi bảo vệ đến, hai người kẹp hai bên nách Hà Lỗi lôi ra ngoài.

"Tôi là hội viên ở đây, các người dám đối xử với tôi như vậy! Tin tôi kiện các người không! Buông ra, buông tôi ra! Các người nhầm người rồi!"

"Là hai đứa đó mới đáng bị đuổi ra ngoài!"

Hà Lỗi hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại bị đuổi, chỉ thấy quản lý đối xử với Sở Lê Xuyên vô cùng kính cẩn, dẫn anh đi về phía thang máy riêng lên phòng bao cao cấp trên lầu.

Trì Ân Ninh đi được hai bước, dừng lại, quay đầu nói với Lý Tưởng đang đứng sững tại chỗ.

"Làm người phải có giới hạn, có những khoản tiền có thể kiếm, có những khoản tiền thì không."

Trì Ân Ninh đang nói về chuyện Lý Tưởng đã bán đứng mình.

Lý Tưởng rất chột dạ, không dám ngẩng đầu lên: "Chị Ân Ninh, em biết sai rồi! Nhưng Thẩm thiếu gia và Sở tiểu thư cũng đâu có làm gì chị!"

"Kể cả em không nói, họ cũng có thể tra ra địa chỉ của chị ở nhà hàng."

"Họ tự tra ra và việc em nói cho họ biết, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau." Trì Ân Ninh nói.

Lý Tưởng bắt đầu nức nở: "Gia đình em không có điều kiện, học mỹ thuật lại tốn kém, không thể chu cấp nổi! Em cũng không muốn kết hôn sớm như vậy, nhưng bố em bị bệnh, đang nằm viện, nhà lại thiếu tiền, nhà họ Hà cho nhiều tiền thách cưới, còn có cả nhà cả xe. Mẹ em cứ ép em phải cưới anh ta!"

"Em hoàn toàn không thích Hà Lỗi."

Lý Tưởng càng khóc càng to, không ngừng lau nước mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play