An Nhiên sợ đến mức đồng tử giãn ra, ôm chặt lấy mình.
Đợi đến khi Trịnh Hạo đứng dậy rời đi, cô mới xụi lơ trong chậu nước, thở hổn hển một cách yếu ớt.
Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai dám đối xử với cô như vậy.
Trong hoàn cảnh hiện tại, cô không dám phản kháng, cũng không dám tỏ ra kiêu ngạo nữa.
Cô cố gượng sức bò ra khỏi chậu nước, ôm lấy cơ thể ướt sũng, cứ thế ngồi trong nhà kho cho đến khi trời tối hẳn.
Trịnh Hạo vẫn không rời đi, cũng không biết hắn đang bận rộn gì trong nhà.
Căn nhà này không có điện, buổi tối chỉ có thể thắp nến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT