Sở Liên Giang vừa dứt lời, ông nội Sở đến cả cần câu trong tay cũng không cầm nổi.
"Trách nhiệm lớn đến mức nào?" Ông hỏi với giọng run run.
Sở Liên Giang cười, như thể đang cười chính mình ngày xưa, cũng như đang cười ông cụ đang tỏ vẻ hoảng hốt.
Người cha mà anh quen biết từ nhỏ, luôn trầm ổn, tính cách của Sở Lê Xuyên cũng rất giống ông nội, dù có chuyện lớn đến đâu cũng không hề biến sắc.
Ví như năm đó Thiệu Tĩnh Di bệnh nặng qua đời, ông nội Sở và Sở Lê Xuyên ban đầu rất im lặng, một lúc lâu sau, ông nội Sở mới đau buồn thở dài một hơi, một giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi của Sở Lê Xuyên, suốt quá trình không thấy cảm xúc của họ có nhiều biến động.
Mà ông nội Sở dù đã lui về tuyến hai nhiều năm, vẫn luôn là trụ cột của gia đình, làm gì có chuyện hoảng hốt như vậy.
Sở Liên Giang không trả lời câu hỏi của ông nội Sở, mà hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play