Hà Nguyệt hít một hơi lạnh, lùi lại từng bước.
"Sao ông có thể nói ra những lời như vậy, đứa bé đã gần tám tháng rồi! Đây là một sinh mệnh sống sờ sờ! Sao ông có thể tàn nhẫn đến mức tự tay giết chết chính con mình?"
Trịnh Hạo đã hết kiên nhẫn, cố gắng nén giận nói:
"Đã nói rồi, chưa chắc là của tôi! Trước đây cô và Trì An đòi nhà, chẳng phải cũng định phá thai sao? Cô lo không phải của Trì An thì phá đi, để khỏi phải ở đây lo sợ, rồi lại dây dưa với tôi, làm cho mọi người đều không yên."
"Phá đi là cách tốt nhất!"
"Tôi chỉ dọa Trì An thôi! Không phải thật sự muốn phá! Đây là con của tôi!" Hà Nguyệt nói.
"Vậy thì đừng phá! Trẻ con sinh sớm vài ngày, muộn vài ngày là chuyện thường! Không thể vì ngày dự sinh sớm mà cho rằng đứa bé không phải của Trì An chứ? Trì An cũng không thông minh đến mức nghĩ rằng đứa bé sinh sớm thì không phải con mình đâu."
"Đừng đến tìm tôi nữa. Cô bây giờ có gia đình, có con, hãy sống tốt cuộc sống của mình, chúng ta coi như chia tay trong hòa bình."
Trịnh Hạo hoàn toàn mất kiên nhẫn, định bước đi thì bị Hà Nguyệt túm lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play