Trì Ân Ninh nộp đơn xin, gặp được Bạch Vận Như.
Bạch Vận Như vừa nghe Trì Ân Ninh muốn biết chuyện của Kỷ Nguyên, đáy mắt liền lóe lên một tia sáng.
Giống như bắt được một sợi dây thừng để trèo ra khỏi giếng sâu, cho dù sợi dây này rất mỏng manh, không đủ để bà ta trèo ra khỏi lồng giam không thấy ánh mặt trời, nhưng có thể trèo lên một chút, nhìn thấy vài tia sáng bên ngoài cũng tốt.
Bà ta kéo dài giọng, trầm bổng du dương:
"Kỷ Nguyên à, không quen lắm, trừ phi cô nghĩ cách đưa tôi ra khỏi đây, nếu không tôi sẽ không nói gì hết."
Bạch Vận Như không có chút khí thế nào trước mặt Trì Ân Ninh, bà ta đã sớm biết Trì Ân Ninh không phải loại người đơn thuần, lòng thánh mẫu tràn lan, dễ dàng bị tình cảm khống chế.
Nhưng để ra vẻ có khí thế, bà ta vẫn cố gắng ngẩng cái đầu vốn đã chẳng còn gì đáng để kiêu ngạo, đối diện với đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng của Trì Ân Ninh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play