Kỷ Nguyên dán chặt mắt vào Kỷ Vân Tích, đầu ngón tay run lên bần bật.
Thấy Kỷ Vân Tích đã uống một ngụm canh lớn và sắp nuốt xuống, lòng bà ta tuy giằng xé nhưng vẫn mong kế hoạch thành công.
Bà ta thầm nhủ: "Vân Tích, đây là ngã rẽ cuộc đời của con, dù có phải chặt tay chặt chân, mẹ cũng muốn con đi trên con đường tươi sáng rộng mở! Đừng trách mẹ, mẹ chỉ muốn tốt cho con. Con còn trẻ, tương lai còn dài, không thể bị hủy hoại bởi một tai nạn được."
Ngay khi Kỷ Vân Tích sắp nuốt ngụm canh trong miệng, Kỳ Kỳ tò mò hỏi.
"Bà ngoại ơi, sao bà lại bỏ thuốc vào canh của dì ạ? Có phải vì dì không thích uống thuốc không? Lúc Kỳ Kỳ không thích uống thuốc, dì Lida sẽ hòa thuốc vào nước uống cho cháu! Dì lớn thế này rồi mà cũng sợ đắng ạ?"
Kỷ Nguyên hét lên the thé như mèo bị giẫm phải đuôi.
"Câm miệng! Mày nói linh tinh cái gì đấy? Tao bỏ thuốc vào lúc nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT