Ván đấu cờ thứ hai của câu lạc bộ văn học Nhàn Mộng, Vương Bình Dương tự mình ra trận.
Câu lạc bộ văn học Túy Giang cũng phái môn chủ cờ viện Quách Thủy Sinh.
Thời Phi nhìn vẻ mặt của Tiết Vi, giống như không muốn để Quách Thủy Sinh lên thi đấu, có chút tò mò hỏi: "Ông Đường, không phải nói trình độ của Thành Nguyên còn vượt qua cả sư phụ Quách Thủy Sinh của cậu ta sao? Ông nói xem vì sao trận đấu thứ hai không để Thành Nguyên tiếp tục lên thi đấu?"
"Trước kia Quách Thủy Sinh từng thua trên tay lão Vương, có lẽ lần này muốn tìm lại thể diện, cũng phá tan bóng ma trong lòng nhiều năm qua." Đường Hướng Dương ngồi một bên giải thích cho Thời Phi nghe.
"Hai người bọn họ một người chơi cờ vua, một người chơi cờ tướng, sao lại đánh cờ với nhau?" Thời Phi ngẩng đầu khó hiểu hỏi.
"Trước kia Quách Thủy Sinh và lão Vương cùng chung một thầy, lúc tầm tuổi cháu vậy, hai người đều là kỳ thủ thiên tài nổi tiếng giới cờ tướng, khi đó không ai biết bọn họ đấu với nhau thì ai thua ai thắng." Đường Hướng Dương chậm rãi nói: "Sau đó có một lần đi tham gia giải thi đấu cờ tướng thanh thiếu niên, chỉ có một tiêu chuẩn, hai người bọn họ đều muốn tham gia, sư phụ của bọn họ liền nói tỷ thí một ván, cuối cùng lão Vương thắng. Quách Thủy Sinh vẫn luôn không phục lần tỷ thí đó, cho rằng sư phụ thiên vị, đã nói nước đi của mình cho Vương Bình Dương trước, sau đó trong cơn tức giận từ bỏ cờ tướng, đổi sang học cờ vua."
Thời Phi gật gật đầu, không ngờ còn có lịch sử như vậy, khó trách nhìn ánh mắt nhìn ông Vương của Quách Thủy Sinh lúc trước lại 'liếc mắt đưa tình' như vậy, thì ra là thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT