Ba tiếng đồng hồ sau, Giang Dục lại xách vali quay trở lại. Hắn đã thật sự xem thường mức độ nổi tiếng của Thế vận hội Olympic. Đừng nói những khách sạn tốt đều không còn, dù cho hắn muốn "hạ mình" ở một khách sạn hai trăm tệ một đêm cũng không có phòng.
Hắn chỉ có hai lựa chọn: Một là ngủ dưới gầm cầu, hai là chấp nhận ở chung với Thẩm Thanh Nhiên.
Hừ, hắn đâu phải người không có cốt khí như vậy. Là nam tử hán đại trượng phu, có thể co có thể duỗi, không thể câu nệ tiểu tiết.
Sau khi bấm chuông cửa, rất nhanh Thẩm Thanh Nhiên liền mở cửa, trên người mặc một chiếc áo ngủ lụa tơ màu đen, đứng ở ngưỡng cửa.
Giang Dục xách vali, không hề cảm thấy mình sai, cũng không thấy ngượng ngùng, ngược lại còn kiêu ngạo nói: "Tôi nghĩ rồi, sư phụ đã giao tôi cho cậu, tôi cứ thế rời đi thì không hay lắm. Cậu cũng không thể ăn nói với sư phụ. Thế nên tôi quay lại rồi."
Giang Dục đẩy vali thẳng vào phòng.
Thẩm Thanh Nhiên: "Cậu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT