Thời Phi cầm điện thoại đi tới một bên nghe máy.
Số điện thoại hiển thị là của Khâu lão.
Thực ra, hiện tại Thời Phi rất sợ nhận điện thoại từ Khâu lão, chỉ sợ nghe được tin tức xấu, nghe được tin tức sức khỏe của Khâu lão chuyển biến xấu.
Điện thoại được kết nối, vừa nghe giọng nói đã biết là Khâu lão đích thân gọi tới. Nghe giọng nói có vẻ không tồi, chứng tỏ sức khỏe hiện tại vẫn ổn.
"Ông Khâu, ông muốn tìm cháu chơi cờ sao? Vậy ông phải đợi cháu hai ngày nữa, hai ngày nữa cháu sẽ về nước." Ánh mắt Thời Phi mang theo ý cười. Nghe giọng Khâu lão không sao, tâm trạng của anh cũng tốt lên.
"Thời Phi, ông nhìn thấy lúc cháu nhận giải ở nước M rồi. Thằng bé ngoan, thật không làm ông thất vọng, để cho đám người nước ngoài đó thấy người Hoa chúng ta cũng có rất nhiều nhân tài, đừng có cả ngày nhìn người bằng lỗ mũi." Mặc dù bây giờ là thời bình, nhưng những người thuộc thế hệ trước luôn có lòng yêu nước sâu sắc hơn họ, bởi vì họ đã trải qua những thời đại mà người trẻ không hề trải qua.
"Cảm ơn ông Khâu, vậy cháu nhận giải thưởng, có được thưởng gì không ạ?" Thời Phi nở một nụ cười rạng rỡ và tao nhã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play