Thời Phi nhìn sự tình trên mạng không cần cậu ra tay đã được giải quyết hết, còn rất không quen, cảm giác anh hùng không có đất dụng võ.
Cậu cứ như vậy nhìn dư luận trên mạng đổi tới đổi lui, buổi sáng vốn đã chuẩn bị sẵn kế hoạch, kết quả cứ xem tin tức trên mạng liền quên mất, khi nước sôi cạn mới nhớ ra, việc như vậy ngày thường sẽ không xảy ra, bắt đầu từ buổi sáng đã có chút bồn chồn.
Cậu biết cũng không phải do chuyện trên mạng, những việc đó cậu gặp nhiều rồi, cũng không thể ảnh hưởng tới cảm xúc của cậu.
Nước sôi cạn, nồi cũng nóng đỏ, Thời Phi liền vứt ở đó không thu dọn, cũng không ăn cơm sáng, đều sắp tới giờ ăn trưa rồi.
Lại cầm điện thoại gọi cho Cố Việt Trạch, lúc này lại liên lạc được, một lúc lâu mới có người nhận máy, giọng nói hơi trầm thấp của Cố Việt Trạch vang lên bên tai: "Mở cửa."
Thời Phi nhìn về phía cửa, đi ra mở cửa, đúng là nhìn thấy Cố Việt Trạch đứng ở cửa, trên tay còn xách theo một cái vali màu đen, khuôn mặt sắc bén như đao khi nhìn Thời Phi lộ ra một tia nhu tình.
"Sao anh đã về rồi? Không phải nói ngày mai mới về sao?" Giây phút nhìn thấy Cố Việt Trạch, cảm xúc bực bội của Thời Phi cuối cùng cũng bình ổn lại, cậu biết mình bực bội vì điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play