Thời Tuế thở dài, không biết có phải vì nàng dễ mềm lòng hay không, mà nàng luôn không thể giận Ôn Niên được.
Hơn nữa, người như Ôn Niên, thật sự không có khuyết điểm gì.
Thôi được, tạm thời không chấp nhặt với hắn.
Thiếu niên lại như cố ý trêu chọc nàng: "Sau này còn lật thẻ bài không?" Dường như nghĩ đến trên thẻ bài còn viết những gì, Thời Tuế lập tức rùng mình, quay đầu nhào vào lòng Ôn Niên làm nũng: "Không được không được, chúng ta quên chuyện thẻ bài đi." Thiếu niên mà, đang ở tuổi máu nóng, làm chuyện gì cũng thích xúc động, hơn nữa rất dễ nghiện.
Tuy rằng Thời Tuế luôn cảm thấy Ôn Niên ngây thơ, nhưng sau này mới phát hiện, thật ra không phải vậy.
Hắn đích xác không hiểu biết nhiều về chuyện này, nhưng mỗi lần đều coi như là rất kiềm chế, rất ôn nhu, cũng rất cẩn thận. Hắn biết Thời Tuế yếu ớt, đau một chút là khóc không ngừng, cho nên mỗi lần lại sợ thật sự làm Thời Tuế đau.
Nhưng mà, thực tế lại tàn khốc, Thời Tuế về cơ bản mỗi lần đều khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT