Thời Tuế cẩn thận đặt món đồ gỗ Ôn Niên đã khắc cho nàng lên bàn, mỗi ngày đều lau chùi. Lần trước nàng đã hứa sẽ tặng Ôn Niên một cái túi tiền, nhưng Đông Chí sắp đến, sinh nhật Ôn Niên cũng gần rồi, nên Thời Tuế muốn tự tay thêu cho hắn một cái đai lưng.
Kiếp trước nàng có học thêu thùa với mẹ, nhưng không học được lâu. Mẹ nàng có một thời gian say mê thêu thùa, làm hỏng xương cổ, thường xuyên phát tác, những lúc đau không chịu nổi chỉ có thể châm cứu để giảm bớt.
Từ đó về sau, mẹ sợ Thời Tuế đi vào vết xe đổ nên không cho nàng thêu nữa.
Tuy tay nghề không tinh, nhưng Thời Tuế vẫn muốn tự tay thêu cho hắn một cái. Nàng chọn một dải lụa màu vàng nhạt, nghĩ có thể phối với quần áo của Ôn Niên. Mấy ngày nay thức đêm một chút, chắc là có thể thêu xong trước sinh nhật của Ôn Niên.
Đây không phải là bí mật gì lớn, nên Thời Tuế cũng không tránh Ôn Niên. Cơ bản là Ôn Niên đọc sách ở một bên, nàng thêu thùa ở một bên.
Ngoài cửa sổ, tuyết rơi lả tả như lông ngỗng, trong phòng là ánh nến ấm áp, ngọt ngào.
Thời Tuế định thêu một con thỏ và một con mèo lên đó, rồi thêu thêm một hàng chữ nhỏ "Niên Niên Tuế Tuế bên nhau mãi", để kỷ niệm ngày tuyết rơi đặc biệt này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT