Thời Tuế chớp mắt, ngây người một lúc, thực sự không hiểu "cho nàng hôn lại một cái" là có ý gì.
Sao lại có cảm giác nàng đã chiếm tiện nghi của Ôn Niên vậy nhỉ.
"Ngươi xem, ngươi đừng gọi là tiểu hắc hoa." Thời Tuế nói: "Gọi là tiểu kiều hoa đi, kiêu sa không chịu được."
Ôn Niên không phản bác, chỉ khẽ "Ừm" một tiếng, cười nói: "Nàng muốn gọi thế nào cũng được. Kêu hai tiếng phu quân để ta nghe thử, ta cũng không phản đối. Dù sao cả người ta đều là của nàng, nàng muốn bắt nạt ta thế nào thì ta còn nói được gì nữa?"
Thời Tuế: "..." Đồ kiêu sa.
Thôi, có lẽ Ôn Niên cũng chưa từng yêu đương, kiêu sa một chút cũng có thể hiểu được. Thời Tuế thầm nghĩ trong lòng.
Nhìn Ôn Niên thường ngày vô dục vô cầu, coi trời bằng vung, Thời Tuế cứ nghĩ người này cái gì cũng không hiểu, chỉ là một tiểu đáng yêu ngây thơ. Kết quả mới phát hiện hắn hiểu biết còn nhiều hơn cả mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT