Bên trong phủ Vương tướng quân, không khí đặc biệt nặng nề, tiếng thở dài nối tiếp nhau vang vọng khắp phòng. Đúng lúc này, Mộ Hòa đột nhiên đập bàn, tức giận: "Cái tên Lê trắc phi đó thật sự ức hiếp tiểu quận chúa như vậy sao?"
Bên cạnh hắn, Lục Vũ, một người đàn ông mặc áo huyền y, giật mình vì tiếng đập bàn, rồi "ái da" một tiếng, có chút bất lực. Hắn cầm quạt phe phẩy, dáng ngồi nghiêng ngả, nói: "Mộ huynh, người ta bây giờ là thái tử phi! Huynh đừng để tiểu điện hạ kia nghe thấy lời này, bằng không hắn có thể lật cả mái nhà lên đấy."
Mộ Hòa khó hiểu: "Lục huynh, Ôn Niên đó thật sự tệ như vậy sao?"
Lục Vũ thở dài, bất lực nói: "Huynh đến kinh thành hơi muộn, không biết Ôn Niên mấy năm trước đã làm những gì. Hơn nữa cái miệng của hắn, nói chuyện giỏi đến mức nào, tóm lại là cãi không lại, đánh cũng không lại, Thánh Thượng lại còn đặc biệt sủng hắn. Ai, ta khuyên huynh một câu này—"
"Vị thái tử phi kia huynh đừng nghĩ tới nữa. Thật đáng thương, sao lại xui xẻo bị hắn để mắt đến."
Nghe vậy, Mộ Hòa đau nhói trong lòng, ngực từng cơn như bị dao cứa, đau khổ nói: "Là ta không bảo vệ tốt tiểu quận chúa."
"Không có cách nào cả." Lục Vũ lại phe phẩy quạt, nói: "Trong triều đình bây giờ, người không dám chọc nhất chính là tiểu điện hạ đó. Huynh không nghe nói sao? Mấy ngày trước Vương tướng quân lên triều còn cãi nhau với hắn một trận, cuối cùng vẫn không cãi thắng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT