Thật ra, vốn dĩ không có gì, nhưng bị Ôn Niên hỏi như vậy, Thời Tuế đột nhiên cảm thấy có chút căng thẳng, còn có chút da đầu tê dại. Thậm chí nàng bắt đầu nghi ngờ có phải trước đây Ôn Niên đối xử với nàng quá tốt, nàng mới không sợ chuyện này.
"Ta..." Thời Tuế gõ gõ ngón tay hắn, do dự một chút, vẫn nói: "Thử xem đi."
Ôn Niên bị bộ dạng "anh dũng chịu chết" này của nàng chọc cười, giơ tay xoa xoa đầu nàng, thấp giọng nói: "Gạo Nếp Viên, nàng đừng véo tay ta."
"Ngươi đừng nói chuyện, ta đang căng thẳng." Thời Tuế dứt khoát vùi đầu vào lòng hắn, thấp giọng nói: "Ngươi có thể đừng nghiêm túc nói với ta như vậy được không, làm ta cứ nghĩ ngươi muốn làm gì ta."
"Được, không nói nữa." Ôn Niên khẽ gật đầu, liền hôn lên. Khi rời đi còn cắn một chút môi nàng.
Thời Tuế đau, giận dữ nói: "Ngươi có bệnh à, ngươi vừa mới còn đồng ý không cắn ta."
Ôn Niên: "... Quên mất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play