Đừng nói Ngu Tầm Ca, ngay cả Dịch Thu Quả và Ngu Thanh Sơn cũng đều đã quen với cảnh này. Mỗi lần có khách, Ngu Thanh Sơn đều sẽ vác ra chai rượu ngon mới mua, cười ha hả:
“Đây là rượu chú luôn tiếc không nỡ uống. Các cháu đã là bạn của Tầm Hoan thì cũng như nửa con trai trong nhà. Nào, ba cha con ta cùng cạn một chén!”
Kịch bản quen thuộc, ly cũng không đổi, lời thoại cũng không sai khác một chữ.
Quả nhiên, khi bước vào phòng khách, Ngu Tầm Ca liếc mắt một cái đã nhận ra Diệp Đông. Trước đó không lâu cô từng gặp gã ở thành phố B. Chỉ là lần này, trông gã tiều tụy, cả người như sắp rã rời.
Ánh mắt Diệp Đông sáng lên khi thấy Ngu Tầm Ca nhưng rất nhanh lại ảm đạm. Gần đây gã xui đến mức không thể xui hơn. Chơi game thì thua liên tục, ngay cả ván thuận gió cũng lật ngược; lừa fan thì bị bùng phốt; ở thành phố B còn đắc tội không ít người, nay đã tìm tới cửa. Thậm chí ở nhà ăn cơm cũng có thể sặc nước mà nghẹn đỏ mặt.
So với đương sự, Ngu Tầm Hoan lại tỏ ra còn sốt ruột hơn. Hắn rút thẳng một thỏi vàng năm cân đưa cho cô:
“Chị, cứu giúp bạn em đi. Gần đây cậu ấy thật sự đen đủi quá.”
Ngu Tầm Ca không khách sáo. Cô biết tính Ngu Tầm Hoan, sợ rằng hắn lại muốn mượn gió bẻ măng nên không thèm đưa ra bất kỳ thủ tục từ chối nào. Hắn vừa định rút tay về, cô đã cầm gọn thỏi vàng, né luôn mấy cú thúc cùi chỏ đầy ám hiệu của Dịch Thu Quả. Sau đó, cô trực tiếp dùng kỹ năng lên người Diệp Đông.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT