Kỷ Nguyên nghe đám Võ Doanh ca thán chuyện trong kinh thành, cũng hiểu được phần nào lý do bọn họ đóng cửa không giao thiệp với ai.
Sau khi đỗ võ cử, bọn họ chỉ nhận được những chức quan hữu danh vô thực. Ổ Nhân Hào làm Hộ vệ tòng lục phẩm, hai người kia thì làm Tuần vệ thất phẩm. Chỉ cần bồi Ngũ vương gia đá cầu vài trận là có thể ở tận khu Thiện Khâm mà ở, đủ thấy thân cận với hoàng thân quốc thích thật sự có địa vị cao đến mức nào.
Nhưng giao du kiểu này, sơ sẩy một chút là bị liên lụy vào vòng xoáy quyền lực ngay. Bọn họ tuy là võ tướng, nhưng những chuyện này cũng hiểu rõ. Sau khi trao đổi thư từ với gia đình, người nhà dặn dò cứ việc đá cầu, sau này gia đình sẽ tìm cách đưa họ rời khỏi kinh thành. Còn việc kết giao với người khác ư? Thôi bỏ đi.
Nói chung, bọn họ chỉ mong Ngũ vương gia chóng chán đá cầu. Ai biết được còn phải bồi Vương gia chơi đến bao giờ.
Kỷ Nguyên cũng an ủi: "Các bậc quyền quý thường có thói quen 'có mới nới cũ', đợi khi tìm được trò mới, hẳn là sẽ buông tha các vị thôi."
"Mong là vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT