Kỷ Nguyên dùng lá trà làm món điểm tâm mềm mại, vừa có vị trà lại thơm ngọt, Phòng lão phu tử vô cùng thích thú. Thằng bé đồ đệ này làm điểm tâm tay nghề nhất lưu, lại luôn quan tâm tới vị giác của lão. Đến cả đường cũng dùng rất ít, nhưng hương vị vẫn vừa vặn hoàn hảo. Điều này càng khiến Phòng lão phu tử vốn hảo ngọt lại càng thêm yêu thích.
Hôm nay là kỳ khảo tháng, buổi chiều tan học sẽ sớm hơn một chút, Kỷ Nguyên tranh thủ thời gian này làm điểm tâm cho Phòng lão phu tử. Nhưng hôm nay, Phòng lão phu tử bảo cậu chờ một lát: "Kỷ Nguyên, con luyện chữ đã bao lâu rồi?"
Bao lâu ư? Kỷ Nguyên tính toán, từ hạ tuần tháng Giêng năm ngoái đến tận cuối tháng Tư năm nay, đã một năm hai tháng. Thời gian trôi nhanh thật!
Phòng lão phu tử gật đầu: "Trước kia ta đã nói, đợi con luyện chữ kha khá, ta sẽ dạy con vẽ tranh. Mấy ngày trước ta cũng đã bảo con luyện bút pháp rồi, thấy có gắng quá sức không?"
Phòng lão phu tử chỉ hỏi vậy thôi, trong mắt lão, vẽ tranh viết chữ chẳng qua là thú vui, sao mà mệt được. Cũng may lão nói chuyện này trước mặt Kỷ Nguyên, chứ đổi học trò khác chắc đã kêu khổ không thôi. Vẽ tranh viết chữ mà lại là chơi sao!
Phòng lão phu tử liếc nhìn bài luyện bút pháp gần đây của Kỷ Nguyên, khẽ gật đầu. Xem như đã nhập môn. Nếu đã vậy, có thể dạy vẽ được rồi. Lão vất vả lắm mới gặp được một học trò hợp ý, không truyền thụ bản lĩnh thì thật có lỗi với chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play