Sáng sớm, Kỷ Nguyên nắn nót viết xong một chữ lớn, rồi lại đem chữ mình so sánh với chữ trên "Khương thiếp", cứ thấy sao mà mình viết vẫn còn non tay, nghĩ bụng phải thỉnh giáo lão phu tử mới được, xem có cách nào tinh tiến hơn không.
Viết chữ xong xuôi, Kỷ Nguyên theo lệ tập bài thể dục buổi sáng. Đúng như bao người vẫn nói, sau khi đi học mới thấy mấy bài tập thể dục ngày xưa thật sự hữu dụng. Kỷ Nguyên nghĩ mình ngày ngày dùi mài kinh sử, mà chẳng chịu vận động gân cốt, khéo thành thư sinh ốm yếu mất.
Vận động xong, cậu lại chạy bộ vài vòng, cuối cùng thu dọn đồ đạc rồi đi ăn sáng. Dọc đường không ít bạn học chào hỏi Kỷ Nguyên, cũng có người tò mò hỏi ba người họ hôm qua xin nghỉ đi đâu. Kỷ Nguyên, Tiền Phi, Lý Đình tất nhiên là chẳng hé răng nửa lời. Hai người sau kia, suy cho cùng cũng chỉ là đi xem náo nhiệt mà thôi.
Nhưng làm gì có chuyện giấu kín mãi được. Tin tức về việc Ngưu gia trong huyện hôm qua mời ba học sinh huyện học đến chữa bệnh cho trâu bò đã lan truyền khắp nơi. Mà học sinh nào hôm qua xin nghỉ, chẳng phải Kỷ Nguyên cùng đám bạn sao?
Lời đồn còn thêu dệt thêm, bảo Kỷ Nguyên lợi hại lắm, vừa đến đã nhìn ra trâu bị bệnh gì, chỉ một buổi chiều đã chữa khỏi hết cả. Ngưu lão gia giờ gặp ai cũng tươi cười hớn hở, mừng đến không ngớt, còn hào phóng bớt giá cho những ai đến mua trâu nữa chứ.
Kỷ Nguyên đi chữa bệnh cho trâu ư? Không ít học sinh lớp Bính Đẳng Đường vô cùng kinh ngạc, nhao nhao tìm Kỷ Nguyên hỏi cho ra lẽ: "Ngươi còn biết chữa bệnh cho trâu nữa cơ à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT