Nói là lên đường ngay, nhưng Trương tướng quân cũng không thể lập tức rời đi được. Dù sao ông ta vừa mới đến Trấn Nam quan, còn cần làm quen và tạo mối quan hệ tốt với binh lính địa phương.
Hơn nữa, quân đóng giữ ở Ninh An châu tốt nhất là nên chiêu mộ thêm từ chính người bản địa. Nói đến binh dịch, vốn là một trong những nghĩa vụ của dân chúng Thiên Tề quốc. Nhưng Ninh An châu lại có tình huống đặc biệt, từ trước đến nay, thuế ruộng, thuế thân, thậm chí là binh dịch đều được miễn cả.
Thuế ruộng, thuế thân thì tạm không bàn, chỉ nói riêng về binh dịch. Việc trưng binh thời cổ đại thường ưu tiên chọn con nhà lành, những người dũng mãnh nhất, vì họ khao khát lập công danh. Sau khi những người này được chọn hết, mới đến lượt những tầng lớp khác.
Việc dân Ninh An châu không phải tòng quân, thực chất là do từ ban đầu, Thiên Tề quốc chưa thực sự xem họ là người một nhà. Ngay cả bây giờ, Trương tướng quân và quân sĩ cũng theo quán tính đóng quân ở Trấn Nam quan, chứ không phải Ninh An châu. Cũng vì người có học thức ở Ninh An châu không nhiều, chỉ có Lưu đồng tri và một số người nhận ra được vấn đề này. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ chán nản và thất vọng.
May mắn thay, Thiên Tề quốc đủ mạnh để dân Ninh An châu không bị quấy rầy trong mấy chục năm qua. Kỳ thực, không ít người bản địa đã sớm xem mình là người Thiên Tề quốc. Nhưng sâu thẳm bên trong, họ vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Cái sự "không ổn" này, thực chất lại là một mầm họa tiềm tàng.
Nhưng chỉ cần quân đội Thiên Tề quốc đóng quân gần đó, cái "không ổn" này sẽ từ từ tan biến. Kỷ Nguyên không muốn chờ đến khi sự việc bùng nổ mới giải quyết, nên phải bố trí trước để mọi việc được ổn thỏa hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play