“Muội muội thật biết nói đùa, ta nào có giận.” Tuy miệng nói không giận, nhưng gương mặt Tô Mỹ Nhân lại hơi đỏ lên, khẽ hừ một tiếng: “Ta không khéo ăn nói như muội, hoàng hậu nương nương tự nhiên sẽ hiểu tấm lòng khổ tâm của ta.”
Nói xong, nàng cũng quay sang nhìn hoàng hậu, tỏ vẻ mong hoàng hậu làm chủ cho mình.
Vân Thấm hơi ngẩng mắt, liếc nhìn hoàng hậu ngồi ở vị trí cao nhất, trong lòng khẽ cười lạnh.
Hoàng hậu vừa rồi không có trong điện, nhưng chưa chắc tai bà ta lại không nghe được, lẽ nào thật sự không biết chuyện vừa xảy ra?
Dù cho không nghe thấy, lúc bước vào thấy hai người đang đứng, chẳng lẽ không đoán được?
Nếu thật sự không đoán được, sao còn hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Hành động này rõ ràng là cố ý làm mâu thuẫn giữa hai người thêm căng thẳng. Còn các nàng thì sao? Còn tự mình tìm “hung thủ” để phân xử, thì kết quả có thể tốt đẹp gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play