Ngày hôm sau.
Vẫn chưa cần Dung Hân gọi, Vân Thấm đã tự dậy. Sau khi rửa mặt chải đầu, nàng lần đầu tiên trang điểm rực rỡ để che đi vẻ tiều tụy trên gương mặt bệnh tật.
Dung Hân dán một miếng hoa điền lên trán nàng, nhìn gương mặt như hoa sen vừa hé nở trong gương mà mắt không giấu nổi sự xót xa.
“Không ngờ vẫn đi đến bước này, đều tại ta lúc đó do dự không quyết.”
“Sao có thể trách tỷ được, tỷ chỉ lo ta phải chịu ấm ức thôi. Huống hồ ai mà ngờ được Huệ Tần lại hành xử điên cuồng đến vậy.” Vân Thấm quay sang nhìn nàng, nụ cười không vương chút mây đen. “Ở lại trong cung chẳng phải tốt sao, có thể ở bên tỷ, ta rất vui mà.”
Dung Hân chỉ có thể đỏ mắt gật đầu: “Ừ, sao lại không tốt, miễn muội vui là tỷ cũng vui.”
“Đi thôi, chúng ta làm điểm tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT