Đến tối, cuối cùng Vân Thấm vẫn tới tiền điện.
Nàng không thể để Dung Hân canh đêm mãi được, như vậy quá mệt người.
Dung Hân thấy nàng đến, hơi cau mày một chút, nhưng Huệ Tần lại rất vui mừng:
“Vân Thấm, ngươi đến muộn rồi, vừa nãy tiểu hoàng tử trong bụng ta quậy dữ lắm, Dung Hân còn sờ qua đấy!”
“Ôi chao, lại động nữa rồi, mau tới sờ thử đi, mau lên!” Nàng hớn hở vẫy tay gọi Vân Thấm, nét mặt toàn là sự hồn nhiên, cứ như những lời uy hiếp ban ngày chẳng qua chỉ là một giấc mơ của Vân Thấm mà thôi.
Ánh mắt Vân Thấm lóe lên, lập tức lấy lại bình tĩnh, ngoan ngoãn bước lên đặt tay lên bụng Huệ Tần. Khi cảm nhận được thai nhi động đậy, dù nàng vốn quen che giấu cảm xúc trước mặt Huệ Tần, vẫn không khỏi thấy kinh ngạc, hơi sững lại, mắt dần mở to khi nhìn bụng nàng ấy.
“Ngươi xem kìa, xem kìa, nàng ấy cũng ngây người luôn rồi.” Huệ Tần chỉ vào Vân Thấm, cười nghiêng ngả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play