Tên thái giám kia dường như đã bị đánh đến mức hình thành phản xạ có điều kiện, nghe thấy giọng Trương Hoài Đức thì máy móc đáp:
– Khải bẩm Hoàng thượng, nô tài thường nhận tiền của người khác, giúp họ tìm vài món đồ nhỏ, phần lớn là son phấn. Nhưng, khoảng ba tháng trước, không biết cung nữ của cung nào tìm đến nô tài, bảo tìm cho nàng một chậu cỏ Kim Tiền, nói là để nuôi trong phòng.
“Nô tài nói giữa mùa đông thì tìm đâu ra cỏ Kim Tiền, nhưng nàng ta bảo trong phòng ấm của cung vẫn có. Nàng còn nói chỉ cần tìm được thì sẽ cho nô tài một quan tiền. Nô tài tiếc số tiền đó nên mới đi hỏi phòng ấm. Không ngờ trong đó thật sự có, nói là mua nhầm từ người cung ứng, tưởng là cỏ Đồng Tiền. Nô tài bỏ ra ba mươi văn mua hai chậu, đưa cho cung nữ đó.”
– Có phải là ả ta không? – Từ An nghe xong lập tức chỉ vào Tử Tang.
Tên thái giám kia khựng lại một nhịp rồi mới nhìn về phía Tử Tang, sau đó lắc đầu:
– Không phải.
Lúc này, Tử Tang – vốn đang che nửa mặt khóc thầm – mới lớn tiếng kêu oan:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play