Đức phi nếu đã không mỉa mai thì thôi, đằng này lại châm chọc, nên Vân Thấm chẳng đời nào tỏ vẻ hòa nhã, tiếp tục truy hỏi về con heo vàng nhỏ.
Đại hoàng tử lại ngẩng đầu nhìn Đức phi. Con heo vàng ấy hắn chỉ chơi được một thời gian ngắn, từ sau lễ ban tên của tiểu công chúa trở về thì đã bị mẫu phi tịch thu.
Từ đó về sau, hắn chưa từng thấy lại nó.
Vân Thấm cố ý cường điệu:
“Chẳng lẽ cái đó cũng bị Đức phi nương nương cất đi rồi? Hay là Đức phi nương nương thấy chê món đồ thiếp tặng, nên mới không để cho Đại hoàng tử giữ bên mình?”
“Hy tần nghĩ nhiều rồi. Chẳng qua là Đại hoàng tử giờ đã lớn, đến tuổi phải đọc sách, không thể cứ mải chơi mãi.”
Nụ cười của Đức phi không hề lộ vẻ gượng gạo, ngược lại trông rất ôn hòa, về diễn xuất thì chẳng kém gì Vân Thấm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT