Trên mặt Vân Thấm lớp bột nghệ đã vón thành một mảng, nào dễ gì lau sạch, phải để Hoắc Kim Trì sai người mang nước đến mới rửa được.
Nhìn gương mặt nàng trở lại trắng nõn, làn da mịn màng như có thể búng ra nước, ngay cả ánh sáng mờ tối trong ngõ nhỏ cũng không che giấu nổi vẻ đẹp ấy — như một đóa u đàm tĩnh lặng nở trong góc vắng.
Hoắc Kim Trì đưa tay khẽ nhéo nhẹ má nàng, trong lòng khẽ thở dài: quả thật gầy đi nhiều.
Vân Thấm cất khăn lau mặt, cảm nhận hơi ấm còn sót lại trên da, ngẩng đầu nhìn vị hoàng đế đang ngồi xổm trước mặt chăm chú ngắm mình, bỗng thấy cảnh tượng này vừa buồn cười vừa kỳ lạ.
Hắn còn nhớ mình là hoàng đế hay không vậy?
“Trong lòng ngươi đang nghĩ gì?” Hoắc Kim Trì lại dùng ngón tay chọc nhẹ vào má nàng, đột nhiên hỏi.
Vân Thấm chớp mắt, vừa kinh ngạc vừa cạn lời trước hành động hơi trẻ con này, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình thản:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT