Tiết Thải Phượng vội vàng kéo Chung Văn Thanh và Chu Hồng Mây: “Tẩu tử, Hồng Mây tỷ, chúng ta vẫn ra ngoài đi. Nhìn không thấy cũng sẽ tốt hơn một chút. An Ninh trải qua lần này, về sau chắc chắn mọi việc đều xuôi gió xuôi nước, cuộc sống bình an.”
Đạo sĩ đột nhiên gọi lại Chung Văn Thanh: “Ngươi trước chờ một chút, qua đây giúp ta buộc người lên giường. Lúc đau đớn, quỷ hồn bám trong cơ thể nàng cũng sẽ phản phệ tấn công.”
Chung Văn Thanh do dự một chút, rồi đỡ Thịnh An Ninh nằm xuống, buộc tay chân nàng vào cột giường. Vừa buộc nàng vừa không nhịn được khóc lên: “An Ninh, đừng trách mẹ nhẫn tâm, mẹ làm vậy cũng là vì tốt cho con. Con nhịn đau, qua được lần này rồi sẽ tốt đẹp.”
Chu Hồng Mây cũng đi tới giúp buộc cánh tay Thịnh An Ninh, mặc dù lúc này nàng ta căn bản không có sức giãy giụa.
Buộc chắc chắn toàn bộ, Tiết Thải Phượng dắt Chung Văn Thanh và Chu Hồng Mây ra ngoài.
Chung Văn Thanh quay đầu đã thấy đạo sĩ lấy ra cây đằng, trên đó còn có những gai nhọn nhỏ tinh tế, và sau đó giơ cao lên hướng về phía cơ thể Thịnh An Ninh vung tới.
Nàng không dám nhìn nữa, vội vàng nhắm mắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT