Chung Văn Thanh từ khi con trai vào cửa đã phát hiện điều này, càng thêm đau lòng: “Loan Thành, con gần đây gầy đi nhiều, có phải là không ăn cơm ngon không? Nếu không chuyển về nhà ở, trong nhà ít nhất đồ ăn cũng lành miệng hơn.”
Chu Loan Thành lắc đầu: “Vẫn không được, công việc có chút bận rộn, về nhà ở không tiện. Hơn nữa nhà ăn trong đơn vị cơm nước cũng không tệ.”
Chung Văn Thanh cau mày: “Cơm nước không tệ sao còn gầy nhiều như vậy? Gầy đi nữa thì mất tướng.”
Chu Loan Thành mỉm cười: “Cũng không đến nỗi, có lẽ gần đây trời nóng ăn ít, về sau con sẽ chú ý.”
Chu Triều Dương a một tiếng: “Vì sao con cảm giác trời nóng khẩu vị cũng rất tốt? Một chút cũng không ảnh hưởng đâu? Con gần đây còn béo lên một chút.”
Không biết có phải là vì gần đây giữa trưa đều ăn cơm với Tống Tu Ngôn, người kia thật sự là có bệnh, một người đàn ông to lớn như vậy còn kén ăn, mang đồ ăn từ nhà mang đến, cái này không ăn cái kia không ăn, cuối cùng đều đến bụng Chu Triều Dương.
Mà Tống Tu Ngôn mình lại ăn cơm ở căn tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT